Siă-cŭk
Chăng-kō̤ Mìng-dĕ̤ng-ngṳ̄ Háng-cê gì bēng-buōng. /
Siă-cŭk[1](畲族) sê Hók-gióng có̤i nguòng-sṳ̄ gì mìng-cŭk, iâ sê Dṳ̆ng-guók guăng-huŏng giĕ-dêng gì „Dṳ̆ng-huà Mìng-cŭk“ cĭ ék.
Siă-cŭk gōng Siă-ngṳ̄, bók-guó gĭng-dáng duâi buô-hông nè̤ng dŭ mâ̤ báik gōng lāu.
Chăng-kō̤ cṳ̆-lâiu[Siŭ-gāi | Gāi nguòng-mā]
- ↑
福 州 話 實用 字典 .上海 :上海 辭書 出版 社 . 2015.